4 SẮC THÁI NHÂN SINH THÔNG THẤU CỦA ĐỜI NGƯỜI

Đóng góp bởi: adminweb 0 lượt xem Đăng ngày 10/04/2025

4 Sắc Thái nhân sinh thông thấu đặc trưng chỉ có ở những người cảm ngộ được hành trình đích thực của cuộc 

Trầm lặng, nhìn thấu được sự lãnh lẽo và ấm áp của thế gian.

Trung thành với nội tâm của mình, sống thật với lòng mình hơn.

Kiên cường, mạnh mẽ và bản lĩnh hơn khi đón nhận và chấp nhận sự việc mới.

Nội tâm bình lặng hơn, buông thư, ung dung tự tại với mọi việc nhân sinh của cuộc đời.

Vậy thì, 4 sắc thái nhân sinh này được hiện hóa ra sao?

Nhân sinh như dòng sông chảy một đi không trở lại, chúng ta bôn ba khắp chốn hồng trần, tâm lắng lại, lòng dịu xuống, mới có thể nghiệm được thế gian phồn hoa chỉ là hiện tượng bề ngoài, hết thảy, rồi sẽ đi vào tĩnh lặng, hư không, bình thản đối đãi với được, mất, lặng nhìn sâu trong phồn hoa, đối diện với cõi hồng trần huyên náo, bằng một tâm thái thoáng đạt, thoát tục, đó lẽ nào chẳng phải là lĩnh ngộ có gian khổ, có mệt mỏi, thì đó mới là cuộc sống trải qua đau khổ rồi mới có được ngọt ngào, trải qua mệt mỏi, mới có được tự tại, an nhiên.

Ai sống trên đời, rồi cũng phải ít nhiều chịu đựng khổ mà thôi, nỗi khổ đời người, cũng không hẳn chỉ toàn là một màu u ám, khổ nạn nhiều khi, chính là cơ hội để tu rèn một người, tạo nên một nhân cách, là cái đà đưa người ta vượt trội lên, Những người đã phải chịu đựng trải qua rất nhiều khổ nạn, và thông thấu nhân sinh thường có những Sắc Thái đặc trưng sau đây:

Thứ nhất, là họ trải nghiệm quá nhiều, nhìn thấu quá nhiều, sẽ trở nên trầm lặng hơn sau khi trải qua những thăng trầm của cuộc đời. Nhìn thấu được sự ấm áp và lạnh lẽo của thế gian, con người ta sẽ ngày càng trầm lặng hơn, không phải họ không muốn nói, mà là vì biết rằng dù có nói ra, thì cũng ít ai thực sự hiểu được mình.

Vậy chi bằng, giữ im lặng đừng nói ra, những người thường chịu đựng đau khổ, thường trở nên ngày càng im lặng, không phải là họ đã mất đi khả năng giao tiếp với người khác, mà là họ đã mất đi hứng thú với việc góp vui, lấy lệ cùng người khác, họ vẫn luôn giữ im lặng, có thể không nói gì, Nhưng im lặng, cũng chính là thái độ sống của mình.

Vậy nên, khi một người ngày càng trở nên im lặng, ngày càng ít muốn nói, thì đây không phải là sự thỏa hiệp, cũng không phải là hèn nhát, mà là người đó đã trở nên trưởng thành.

Người trầm lặng không mấy khi nói chuyện, nhưng bù lại họ ít khi nói nhảm, và có xu hướng phất lờ những kẻ xấu, việc xấu.

Đối với họ, vẻ đẹp của trầm lặng, chính là không tranh với người, với đời, dù tốt hay xấu, quá khứ đều chỉ là ở trong đáy mắt của họ, họ không quan tâm túi đầy bao nhiêu, cái được và cái mất đều quý giá như nhau.

Trên đời này người nghe chuyện thì nhiều, nhưng hiểu chuyện lại không có mấy người, chuyện của bạn chỉ có mình bạn hiểu, nếu kể cho người khác nghe, có khi người ta lại không hiểu. Thậm chí, còn xem bạn như một trò cười, vậy thì, có gì tốt để nói đây.

Những người trầm lặng, họ sống an niên tự tại, đến và đi, tùy ý, không cố gắng làm vừa lòng người khác, không lãng phí thời gian xã giao, vô nghĩa, vạn vật trong vũ trụ đều lấy TĨNH làm trạng thái bình thường, âm thanh sinh ra trong tĩnh, cuối cùng cũng trở về Tĩnh, có thể thấy, bản thân yên lặng đã là thế Hòa nhất trong vũ trụ, sóng gió và công danh chỉ là một tích tắc ngắn ngủi.

Cuộc sống không thể tránh khỏi những thăng trầm thắng thua, chỉ là tâm lý của bạn, người ta nói một chai nước đầy, thì yên lặng, còn một nửa chai nước, thì sóng sánh, ổn ã.

Những người càng khôn Ngoan, và thông thấu nhân sinh, thì càng ít muốn lên tiếng. Ngược lại, những người càng hiểu biết, thì càng thích khoe khoang, về khả năng của mình.

Vì vậy, hãy giữ mình tĩnh lặng, để có một tâm hồn bình yên.

Sắc thái Thứ hai của người thông thấu nhân sinh, là trung thành với nội tâm của mình, càng thích ở một mình hơn, con người ta sau khi trải qua tuyệt vọng, và đau khổ sẽ thấu hiểu cuộc sống hơn, sẽ trung thành với nội tâm của mình, và sống thật với lòng mình hơn. Bởi vì, đã bước qua tuyệt vọng, nên sẽ hiểu được rằng, mọi thứ đều phụ thuộc vào bản thân mình, vì đã chịu nhiều đau khổ nên hiểu rằng, con đường trông gai nhất của cuộc đời, thường chỉ có một mình mình bước đi.

Đời người, phần lớn đều là cô đơn, người duy nhất có thể đi cùng, cũng chỉ có là mình thôi, người khác có thể đi cùng bạn nhiều lắm cũng chỉ là một đoạn đường, rồi lại phải chia xa, cuối cùng cũng phải một mình mình bước tiếp, một mình mình chấp nhận mọi thứ, con đường khó nhất trong đời chính là con đường của tâm trí, con đường của trái tim bạn.

Chỉ có thể đi về phía trước một mình nếu bạn không học cách đối đối diện với cô đơn.

Làm sao bạn có thể đi trên con đường tâm này đây, những người chịu đựng khổ tận cam lai, rất nhiều đều hiểu sâu sắc về điều này.

Thứ ba của người thông thấu, là từng trải qua sóng gió lớn, sẽ càng kiên cường hơn, con sâu bướm nằm trong Chiếc Kén, ban đầu Cảm thấy rất thoải mái, vì đó là nơi vừa an toàn, vừa tiện nghi, theo thời gian con sâu lớn lên, dần dần phát triển, mọc long, mọc cánh, chiếc vò kén cũng trở nên vô cùng chật chội, lúc này, đã trở thành một nhà tù giam hãm con sâu.

Nhưng, con sâu vẫn phải nằm im trong kén, Tiếp tục hoàn thiện cơ thể mình, cảm giác thực sự không hề dễ chịu, tương tự như Xác Ướp bị bó băng keo khắp người, đến một ngày kia, khi sâu bướm đã đủ lông, đủ cánh, Nó cọ mình rất mạnh để phá vỡ vỏ kén kiên cố kia, từng chút, từng chút một, từng ngày, từng ngày một, con sâu bướm kiên trì đục lỗ, để chui ra, khẳng định cũng là một giai đoạn cực kỳ thống khổ, nó giãy giụa muốn phá vỡ lớp vỏ bọc đang niêm phong đôi cánh của mình, thành bại là ở chính việc này, nếu không đủ sức Thoát ra, không thể duỗi đôi cánh cò, sâu sẽ chết. Bù lại, nếu nó đủ sức vùng vẫy thoát ra khỏi Chiếc Kén, nó sẽ hoàn toàn trở thành bướm, có thể bay lượn thoát kiếp sống chật trội, mà bứt mình lên mấy tầng không.

Lại có một câu chuyện về 150 ngày lột xác Đau lớn của đại bang, hẳn bạn đã từng nghe về đại bang, là loài chim săn mồi lớn, tượng trưng cho sức mạnh và quyền lực, nhưng đến tuổi 40, những con đại bang phải đứng trước một thử thách đầy cam go. Mỏ và móng vuốt của chúng đã quá dài, quá yếu, không còn đủ sức giữ chặt con mồi.

Bộ lông vũ của chúng cũng nặng nề hơn, khiến việc bay lượn càng khó khăn, thêm lúc này, để bắt đầu quá trình lột xác đau đớn của mình, đại bàng bay lên một mỏm núi, liên tục mổ vào đá, cho đến khi chiếc mỏ rụng đi, nó chờ một chiếc mỏ mới mọc ra, rồi dùng Chính chiếc mỏ ấy, nhổ đi từng móng vuốt của mình. Khi những móng vuốt mới đủ sắc bén, đại bàng lại tiếp tục nhổ bỏ sạch những lợi lông cũ đi, quá trình ấy kéo dài suốt năm tháng dòng, khẳng định là đầy đau đớn, thống khổ. Nhưng khi long cánh mới đã mọc, đại bàng cũng hồi sinh chính mình, nó sẽ tiếp tục bay lượn trong suốt 30 năm nữa để làm bá chủ tầng không, điều có được từ sự thống khổ quả là phi thuờng.

Nhân sinh cũng vậy, Có lúc sẽ phải trải qua khó khăn gian khổ, nhưng những khó khăn đó, sẽ không ngừng rèn luyện chúng ta, khiến chúng ta trở nên mạnh mẽ và bản lĩnh hơn.

Những người đã chịu đựng bao gian khổ, Trải qua sóng gió to lớn của cuộc đời, đã hôn đúc nên một lòng son sắt, một lòng kiên trung không ngại Mưa gió, không ngại thử thách vì đã từng trải qua khó khăn gian khổ, cho nên, dù có gặp khó khăn gì đi chăng nữa, cũng sẽ không còn ngại khó, vì đã trải qua sóng gió to lớn, cho nên, Nếu có khó khăn trông gai, cũng có thể sẵn lòng nghênh đón, vững vàng bước qua chúng, hai chữ kiên cường này, chính là được sinh ra từ trong Chịu đựng đau khổ, Sự gồng gánh qua mệt mỏi, và đương đầu với sóng to gió lớn,.

Và thứ tư, người thông thấu nhân sinh sẽ có một nội tâm bình lặng hơn, gặp khó khăn càng có thể ung dung hơn,

Những ai đã chịu đựng gian khổ, đã xây đắp cho mình một nội tâm bình lặng, gặp khó khăn cũng có thể ung dung đối mặt, khi sự cố, vấn đề xảy ra, họ có thể giữ cho mình sự bình tĩnh, ở họ không còn có sự vội vàng nóng nảy như trước, bởi vì, họ hiểu rằng, Hầu hết những khó khăn mà họ phải chịu đựng, đều là từ nôn nóng, sốc nổi mà ra, nếu tâm tính nóng nảy, người ta sẽ trở nên bập bềnh, bất định, làm sao người ta có thể vững vàng trong cách đối nhân xử thế với người khác, khi trong tâm biết đến khổ, mới có thể hiểu được rằng cuộc sống của đời người không hề dễ dàng.

Dùng khổ luyện Tâm, bạn mới có thể giữ được nội tâm bình lặng, mới có thể đem cái tâm tính nóng nảy kia giải quyết đi cái khổ, đó là một loại thần dược,

vị thuốc đắng này đã khó mà cho vào miệng, lại càng khó hơn khi cho vào tâm, nên mới nói, chịu được cái khổ trong những cái khổ mới là người vượt lên trên mọi người.

Trong cuộc sống, ai cũng đều sẽ gặp phải những người và việc không như ý, tính toán nhiều hơn, thì niềm vui sẽ ít đi, phiền não nhiều hơn, thì hạnh phúc sẽ ít đi, tâm tình ấm áp, là quan trọng nhất, ăn no mặc ấm, là quan trọng nhất, thân thể mạnh khỏe, là quan trọng nhất, có người thương yêu, là quan trọng nhất, đời người có những thứ quý giá nhất, là một trái tim trẻ thơ, một niềm tin bất diệt, một thân thể khỏe mạnh, và một bạn đời mãi nắm tay nhau,

Mọi thứ tồn tại trên đời đều có hai mặt, tốt và xấu, đôi khi chúng ta chẳng thể phân biệt rạch dòi, Người xưa thường nói, tướng tự tâm sinh hay tâm sinh tướng, ý nói hết thảy mọi sự trong đời gặp phải, đều là do chính bản thân và suy nghĩ của mình khởi tạo nên, chỉ cần thay đổi thái độ, chỉ cần lùi lại một bước, bạn sẽ thực sự trông thấy những cảnh tượng tuyệt diệu hơn, nếu đã không thể né tránh khổ đau.

Tại sao ta không thể lấy chính Khổ Nạn ấy làm vui, làm động lực để đi tiếp trên đường đời gian khổ, khi nỗi khổ chạm đến đáy cùng, thì sẽ là vật cực tất phản, có khổ tận cam lai, con người cũng được nhiều niềm vui sau khi đã trải qua trắc trở, đạt được những thành công, cũng đắc được những điều phi thuờng, có nhiều thứ chúng ta muốn lưu giữ mãi, nhưng vẫn không ngăn được tháng năm trôi vùn vụt, có bao điều không như ý, nhưng chúng ta vẫn phải đặt nó lên vai mà tiến bước, báo mộng mơ cũng biến thành cánh buồm, dù thế nào đi chăng nữa thì hãy cứ đạp sóng to, gió lớn, mà ra khơi, những người đã chịu đựng nhiều đau khổ, thường trở nên trầm mặc.

Trung Thành hơn với nội tâm của họ, kiên cường hơn, và bình lặng hơn, bởi vì từ trong gian khổ, đã nhìn thấu rất nhiều chuyện, hiểu thấu được rất nhiều người, cảm nhận được sự khó khăn của cuộc sống, cảm nhận được sự nóng lạnh của Nhân Gian, họ sẽ trở nên trầm lặng, trung thành với nội tâm của mình, và sống thật với lòng mình.

Đây mới là thái độ sống tốt nhất.

LTT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *