GÓC NHÌN KHÁC – VIỆT NAM CẦN THÊM NHỮNG GÌ, CHIẾN PHÁP, SÁT PHÁP NÀO ĐỂ CHÚNG TA TỰ TIN CẤT CÁNH TRONG KỶ NGUYÊN MỚI

Đóng góp bởi: Lê Hoàng 0 lượt xem Đăng ngày 24/09/2025

GÓC NHÌN KHÁC – VIỆT NAM CẦN THÊM NHỮNG GÌ, CHIẾN PHÁP, SÁT PHÁP NÀO ĐỂ CHÚNG TA TỰ TIN CẤT CÁNH TRONG KỶ NGUYÊN MỚI

(Vui lòng nghe nếu bạn không có nghiều thời gian để đọc)

Trong khuôn khổ bài viết này, bằng sự hiểu biết có hạn của bản thân, tác giả mạnh dạn nhìn nhận sự vận động của kinh tế, xã hội quốc gia thông qua lăng kính huyền học của Kinh Dịch, bảo vật triết lý cổ xưa về sự biến đổi và quy luật vũ trụ, soi vào Bộ tứ trụ cột, để cảm nhận về hành trình cất cánh của chúng ta, hy vọng sẽ mang đến 1 góc nhìn nho nhỏ cho công cuộc phát triển đất nước trong thế giới phẳng của kỷ nguyên mới.

Kinh dịch, bảo vật của văn hóa Đông Phương, với tư cách là một bộ sách cổ xưa đầy uyên thâm về trí tuệ đã mang đến cho chúng ta những góc nhìn độc đáo. Kinh dịch không chỉ là sách, dùng để bói toán, mà hơn thế, nó còn là một tác phẩm kinh điển ở tầm cao triết lý, hàm chứa những quy luật biến hóa của vũ trụ xã hội và đời sống con người. Tầm cao triết học của kinh dịch thông qua hệ thống ký hiệu 64 quẻ tượng và 384 hào từ, hé lộ logic nội tại của sự phát triển sự vật, hiện tượng, sự cân bằng động trong quá trình tăng trưởng và suy giảm của âm dương, cũng như trí tuệ giúp người quân tử biết cách tu thân, xử thế, tìm lành, tránh giữ, tìm phúc, tránh họa trong những điều kiện không gian và thời gian khác nhau. Tư tưởng cốt lõi của kinh dịch nhấn mạnh việc thấu hiểu và thuận theo sự thay đổi, coi trọng sự tu dưỡng đức hạnh cũng như sự nắm bắt chính xác về thời và vị trong các quyết sách chiến lược, và với hiểu biết của tác giả thì chữ quan trọng nhất trong học thuyết Kinh dịch là chữ Thời dã, Mệnh dã.

Trí tuệ của kinh dịch vô cùng rộng lớn và sâu sắc. Những ý niệm cốt lõi của nó cung cấp một hệ quy chiếu độc đáo để thấu hiểu các vận động của sự vật hiện tượng. Những ý niệm này, không chỉ giải thích quy luật vận hành của vũ trụ vạn vật mà còn chỉ ra phương hướng cho những lựa chọn trong cuộc sống và sự thành bại của sự nghiệp được thể hiện qua các yếu tố như là: đạo âm dương, vũ điệu hài hòa, đối lập và thống nhất (do nền tảng của kinh dịch nằm ở học thuyết âm dương, một âm một dương gọi là đạo, vừa đối lập lại vừa thống nhất, tạo thành và thúc đẩy, ngày và đêm, tiến vào lùi, cương cường và nhu thuận… đều là những biểu hiện cụ thể của âm dương), sự hài hòa và phát triển bắt nguồn từ sự cân bằng động của âm dương chứ không phải từ sự thống trị tuyệt đối của một bên nào, và từ thuyết âm dương đó, ở giữa trời và đất là con người, là gốc của thuyết Thiên Địa Nhân.

Nếu đặt Bộ tứ trụ cột vào thế giới của Kinh dịch, tác giả nhận thấy rằng:

Nghị quyết 57, đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia: Hoàn toàn tương đồng với ý tượng của Quẻ Trạch Hỏa cách, là quẻ thứ 49 trong Kinh Dịch. Nội quái là ☲ Ly hay Hỏa (火), Ngoại quái là ☱ Đoài hay Đầm (澤). Giải nghĩa: Cải dã, cải cách, cải biến; Bỏ lối cũ, hoán cải, cách tuyệt, cánh chim thay lông. Thiên uyên huyền cách chi tượng: tượng vực trời xa thẳm đến thời kỳ phải thay đổi, cần cải cách mới theo con đường chính đạo sẽ là động lực để phát triển, vươn xa, nếu không chịu thay đổi thì sẽ làm lỡ 1 thời cơ tốt (tượng cổ: nước giếng tích trữ lâu ngày, bụi cát và các vật dơ mỗi ngày mỗi nhiều, không còn trong sạch nữa, phải tát hết nước cũ để nước mạch mới chảy vào thay, cho nên sau quẻ Tỉnh tới quẻ Cách, Cách nghĩa là thay đổi, như trong từ ngữ cải cách, biến cách, cách mạng).

Nghị quyết 59, Hội nhập quốc tế trong tình hình mới: Có lẽ giới học thuật Kinh dịch sẽ nhiều quan điểm đồng tình cùng tác giả khi coi Nghị quyết này ứng vào Quẻ Lôi Thiên đại tráng, là quẻ thứ 34 trong Kinh Dịch. Nội quái là ☰ Càn hay Trời (天). Ngoại quái là ☳ Chấn hay Sấm (雷). Giải nghĩa: Chí dã, tự cường, tự vươn lên, vươn ra ngoài biên giới. Ý chí riêng, hướng thượng, ý định, vượng sức, thịnh đại, trên cao, ra xa, chót vót, chí khí, khẳng định, có lập trường. Phượng tập đăng sơn chi tượng: tượng phượng đậu trên núi, tiếp tục tìm hướng bay. Hết thời lui rồi thì tới thời tiến lên, tiến lên thì lớn mạnh, cho nên sau quẻ Độn tới quẻ đại tráng (lớn mạnh). Quẻ này có 4 nét dương ở dưới, hai nét âm ở trên; dương đã lớn mạnh mà âm sắp bị diệt hết. Quẻ Càn ở trong, quẻ Chấn ở ngoài, thế là có đức dương cương mà động. Lại có thể giảng là sấm vang động ở trên trời, tiếng rất lớn, vang rất xa. Lớn mạnh thì dĩ nhiên là tốt rồi, nhưng thường tình, gặp thời thịnh, người ta kiêu căng, có thể làm điều bất chính, cho nên thoán từ phải dặn: giữ điều chính, lúc đắc ý nghĩ đến lúc thất ý, thì mới có lợi.

Nghị quyết 66, đổi mới công tác xây dựng và thi hành pháp luật đáp ứng yêu cầu phát triển đất nước trong kỷ nguyên mới: Không khác được khi ứng với Quẻ Thiên Trạch lý, là quẻ thứ 10 trong Kinh Dịch. Nội quái là ☱ Đoài hay Đầm (澤). Ngoại quái là ☰ Càn hay Trời (天). Giải nghĩa: Lễ dã, lộ hành, lề lối, luật lệ, nghi lễ, có chừng mực, khuôn phép, dẫm lên, không cho đi sai, nếu sai sẽ có ý chặn đường thái quá, hệ thống, pháp lý. Hổ lang đang đạo chi tượng: tượng hổ lang đón đường, hổ lang dẫn đường. Tự quái truyện dùng nghĩa đó giảng: khi đã nhóm họp nhau thì phải có trật tự, có trên có dưới, không thể hỗn tạp được, đường đi, lối về, có hướng đi theo hành lang của đạo, nghĩa là phải có lễ. Sống trong xã hội vận động phải theo lẽ vận động, đi trên cái lễ, không chệch ra ngoài; Dẫm lên đuôi cọp, mà cọp không cắn, hanh thông.

Trên là dương cương, là Càn, dưới là âm nhu, là Đoài, vậy là trên dưới phân minh lại hợp lẽ âm dương tức là lễ, là lý. Có tính âm nhu, vui vẻ đi theo sau dương cương thì dù người đi trước mình dữ như cọp, cũng tỏ ra hiền từ với mình, cho nên bảo rằng dẫm lên đuôi cọp mà cọp không cắn. Ba chữ “lý hổ vĩ” chính nghĩa là dẫm lên đuôi cọp, chỉ nên hiểu là đi theo sau cọp, lấy sự nhu thuận, vui vẻ mà ứng phó với sự cương cường. Đại tượng truyện: bảo trên dưới phân minh (có tài đức ở trên, kém tài đức ở dưới) như vậy lòng dân mới không hoang mang (định dân trí) không có sự tranh giành.

Nghị quyết 68, Phát triển kinh tế tư nhân: Thoạt nhìn thì sẽ có học giả nghĩ đến Quẻ Hỏa Địa tấn với ý nghĩa tiến dã, hiển hiện. Đi hoặc tới, tiến tới gần, theo mực thường, lửa đã hiện trên đất, trưng bày. Long kiến trình tường chi tượng: tượng rồng hiện điềm lành. Đã tráng thịnh thì tất nhiên phải tiến lên, cho nên sau quẻ Đại tráng tới quẻ Tấn [晉], Tấn có nghĩa là tiến [進] lên. Quẻ này có tượng mặt trời (ly) lên khỏi mặt đất (Khôn), càng lên cao càng sáng, tiến mạnh.

Tuy nhiên, theo tác giả nhận định, Nghị quyết 68, sẽ phải ứng với Quẻ Địa Trạch Lâm, là quẻ thứ 19 trong Kinh Dịch. Nội quái là ☱ Đoài hay Đầm (澤). Ngoại quái là ☷ Khôn hay Đất (地). Giải nghĩa: Đại dã, bao quản, nuôi dưỡng, lớn thịnh, tốt tươi. Việc lớn, người lớn, cha nuôi, vú nuôi, giáo học, nhà sư, dạy dân, nhà thầu, doanh nghiệp nhỏ và vừa. Quân tử dĩ giáo tư chi tượng: người quân tử dạy dân, che chở, bảo bọc cho dân vô bờ bến; là người bề trên thì phải quan tâm đến hệ thống cấp dưới, không nên khắt khe quá; là người ở dưới, được sự quan tâm che chở của bề trên thì phải biết khiêm nhường và phấn đấu, không được lười nhác, không được đắm chìm trong khoái lạc, nếu không cơ hội tốt cũng sẽ biến mất. Tự quái truyện giảng: Cổ là công việc, có công việc rồi mới làm lớn được; cho nên sau quẻ Cổ tới quẻ Lâm. Lâm có nghĩa là lớn. Nhưng Lâm còn có nghĩa nữa là tới (như lâm chung là tới lúc cuối cùng, tới lúc chết; hoặc lâm hạ: người trên tới người dưới).

Như vậy, ánh xạ vào từng nội dung của Bộ tứ trụ cột, tác giả cho rằng hoàn toàn khớp nghĩa với Bộ tứ quẻ tượng nêu trên.

Vậy thì, từ kinh nghiệm đến thực tiễn cuộc sống. Từ lý thuyết đến thực hành trong Kinh dịch, từ tầm cao triết học thâm sâu ẩn trong từng ý của quẻ Kinh dịch, Bộ tứ trụ cột đương nhiên sẽ vận hành trơn tru trong mọi điều kiện hoàn cảnh, nhưng có cần thêm chất xúc tác nào không, có cần thêm cầu nối nào nữa không, để mỗi một trụ cột như một bánh răng linh kiện đồng hồ, vận hành trong cỗ máy thời gian được mượt mà, thông thuận, hướng thẳng tới đích của mục tiêu mà Đảng, Nhà nước, Chính phủ đã xác định. Xin thưa, có lẽ là cần có thêm một bánh xe luân chuyển, có thể đặt tên bánh xe đó là Trụ mới để Bộ tứ thành Ngũ trụ vận hành, và cũng có thể không cần đặt tên, nhưng bánh xe đó cần có để âm thầm tạo chức năng hiện ẩn kết nối toàn bộ giao thức của các hệ điều hành trong bộ máy, trong xã hội và trong tổng lộ tuyến của chúng ta từ điểm cất cánh đến mốc đích cuối cùng cần cán tới.

Chưa biết sẽ định nghĩa đó là gì, nhưng trong Kinh Dịch, tương nhiên rất cần có sự xuất hiện của Quẻ Địa Thiên thái, là quẻ số 11 trong Kinh Dịch. Nội quái là ☰ Càn hay Trời (天). Ngoại quái là ☷ Khôn hay Đất (地). Giải nghĩa: Thông dã, thông thuận, điều hòa. Thông hiểu, am tường, hiểu biết, thông suốt, quen biết, quen thuộc. Thiên địa hòa xướng chi tượng: tượng trời đất giao hòa, trên dưới đồng lòng, dọc ngang thông suốt. Lý là lễ, có trật tự trên dưới phân minh, như vậy thì yên ổn, Lý cũng có nghĩa là dẫm, là giày (dép) đi giày thì được yên ổn; vì vậy sau quẻ Lý, tiếp tới quẻ Thái. Thái nghĩa là yêu thích, thông thuận.

Trong quẻ Thái này, Càn không nên hiểu là trời, vì nếu hiểu như vậy thì trời ở dưới đất, không còn trên dưới phân minh nữa, xấu. Nên hiểu Càn là khí dương, Khôn là khí âm. Khí dương ở dưới có tính cách thăng, tức là đi lên. Khí âm ở trên, lại có tính cách giáng, tức là đi xuống; Khi dương đi lên giao tiếp với âm đi xuống, hai khí giao hòa, gặp gỡ lẫn nhau, từ đó mà mọi vật được yên vui, thỏa thích, yên ổn.

Thoán từ bàn thêm theo Cụ Phan Bội Châu: Thái là lúc cái nhỏ đi, cái lớn trở lại; là trời đất giao cảm mà muôn vật thông, trên dưới giao cảm mà chí hướng như nhau. Trong (nội quái) là dương, ngoài (ngoại quái) là âm, trong mạnh mà ngoài thuận, trong quân tử mà ngoài tiểu nhân, đạo quân tử thì lớn lên, mà đạo tiểu nhân thì tiêu dần. Điều này còn tượng trưng cho sự đoàn kết, tương trợ và nền tảng của sự đoàn kết này chính là sự thành tín và gần gũi giúp đỡ lẫn nhau.

Nếu vậy, cần thiết kế gì, cụ thể hóa từng ý của Quẻ Địa Thiên Thái? Liệu có phải cần có 1 Nghị quyết về kêu gọi hiền tài phụng sự tổ quốc, Nghị quyết về đối thoại, hay 1 Nghị quyết về quyền giám sát của nhân dân, thậm chí là 1 Nghị quyết về AI kết nối… (bản chất cũng là làm mới lại những tư đưởng, Nghị quyết đã có) nơi để các luồng khí được giao cảm, để mọi việc thông. Từ những tư tưởng thực thi còn ngại sai, ngại hướng dẫn của những người ban hành chính sách, từ những hành vi kinh doanh còn không biết liệu có đúng, từ những câu hỏi đơn sơ mà người dân, người lái xe ôm, người bán rau, người bán phở, đến những người có học vấn rộng, trình độ cao, mang trong mình một tinh thần khởi nghiệp, lập doanh nghiệp, dấn thân vào những lĩnh vực mà mới đang chỉ dừng lại ở sở thích kinh doanh, đam mê buổi đầu, từ những doanh nghiệp nhỏ và vừa, doanh nghiệp lớn đang hoạt động với những khát khao được tham gia mở đường, lập chiến công, lập kỳ tích trong phát triển kinh tế cho đến cái cảm nhận thực sự của họ, của người dân, của doanh nghiệp vào một chính sách của nền kinh tế, mong muốn luôn có sự che chở, dung dưỡng, hướng dẫn, gợi ý, gợi mở hướng đi, đồng hành, đồng tình quan điểm nhưng vẫn đầy tính uy nghiêm trong môi trường luật pháp hợp lý, để rồi định hướng, chỉ đường và giám sát con đường đang đi cho cả 1 hệ thống, để không còn ai vô tình mà làm sai những quy định pháp lý.. Nhìn xa hơn, nếu chính sách không chỉ tạo ra cảm hứng cho người dân sống cống hiến và phấn đấu vì ích nước lợi nhà, mà còn tạo lên những con người tài năng, hiền tài cho dân tộc, đủ năng lực đảm nhiệm trong những tổ chức lớn không chỉ trong nước mà còn là thị trường nước ngoài, những tập đoàn lớn trong khu vực và trên toàn thế giới, điều đó còn gì vui hơn.

Cần xác định đây không phải là những định hướng chung mà phải là loạt hành động cụ thể nhằm giải phóng năng lực sáng tạo cho người dân, cởi chói tinh thần khởi sự, ươm mầm, khởi nghiệp, cởi chói doanh nghiệp tư nhân thực sự và tạo ra một hệ sinh thái, nơi làm giàu là quyền chính đáng, là cống hiến và là sứ mệnh. Nếu thể chế là một chiếc áo, thì nền kinh tế chính là cơ thể, và một cơ thể đang trưởng thành, thì không thể mặc mãi một chiếc áo chật.

Việt Nam muốn bước vào kỷ nguyên phát triển mới bằng chính đôi chân của mình, thì ai, lực lượng nào sẽ nâng cánh cho Việt Nam, có lẽ mọi người đều cùng có câu trả lời giống nhau, là người dân, là doanh nghiệp. Và nếu muốn lời kêu gọi thi đua làm giàu thực sự trở thành phong trào sâu rộng thì trước tiên nhà nước phải dám trao quyền, pháp luật phải dám bảo vệ và xã hội dám tin vào những người làm kinh tế bằng tâm, bằng trí và khát vọng. Và chỉ khi đó, thì mỗi doanh nghiệp mới thực sự là một tế bào khỏe mạnh của nền kinh tế. Mỗi cá nhân làm kinh tế, mới thấy được giá trị của mình trong công cộc chung. Và mỗi thành công, sẽ không còn là của riêng một người, mà sẽ là bước thang đưa cả dân tộc tiến lên.

Nhìn vào kinh nghiệm các quốc gia, lấy ví dụ về ba mô hình kinh điển của ba nền tế lớn trong khu vực. Đó là Hàn Quốc, nơi nhà nước chủ động kiến tạo tập đoàn. Trung Quốc, nơi tư nhân được nuôi lớn rồi bị siết chặt và Ấn Độ, nơi tư nhân là trung tâm tự nhiên của thị trường từ rất sớm. Ba con đường khác nhau, ba cách tiếp cận khác nhau nhưng đều đi cùng một hướng phát triển kinh tế tư nhân và nó chứa đựng những bài học sống còn cho Việt Nam hôm nay, các chính sách của họ cũng hiện hữu như những quẻ kinh dịch kia, chỉ khác là cách họ vận hành quẻ trong điều kiện, hoàn cảnh khác nhau.

Khi thế giới bước vào kỷ nguyên số, khi chuỗi cung ứng toàn cầu chuyển hướng, khi công nghệ và kinh tế xanh trở thành đòn bẩy phát triển mới, thì chỉ những cá nhân, những hiền tài, những doanh nghiệp tư nhân đầy linh động, nhạy bén, dám đổi mới, dám tự chủ và dẫn đầu mới đủ khả năng nắm bắt thời cơ. Và nếu nhà nước trao quyền, pháp luật bảo vệ, xã hội tin tưởng thì người dân, doanh nhân Việt Nam hoàn toàn có thể bước ra thế giới không còn trong vai trò người đi sau mà sẽ là những người viết lại luật chơi.

Từ xưa, thế hệ cha ông ta đã nói “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh, rồi lên cao, nguyên khí suy thì thế nước yếu, rồi xuống thấp”, ngày nay “Hiền tài” vẫn đang hiện hữu khắp trên các vùng miền của tổ quốc, hiện hữu trong các cơ quan nhà nước, các tổ chức chính trị – xã hội, các tổ chức xã hội, xã hội nghề nghiệp, đặc biệt là hiện hữu trong các tổ chức kinh tế, các doanh nghiệp, cụ thể là những người doanh nhân, những người lao động có trí tuệ, có tài năng, có tâm huyết, có bản lĩnh, có đức độ và có một trái tim vì sự phát triển chung trong vận mệnh của dân tộc.

Cụ Lê Quý Đôn đã từng nói: “Phi trí bất hưng, Phi nông bất ổn, Phi công bất phú, Phi thương bất hoạt”. Trong đó, cơ quan chính quyền, hệ thống doanh nghiệp, thanh niên trí thức, người lao động giỏi, lực lượng doanh nhân, là những lực lượng chủ lực của Trí, Nông, Công, Thương, tạo ra sự “Ổn định”, “Hưng thịnh” và “Phú cường” cho đất nước.

Nếu thiết kế được 1 Nghị quyết mà nhà nước cầu thị thực sự, làm mới lại những điều mới của trước đây, đó là việc trọng dụng nhân tài, kêu gọi hiền tài tham gia vào mọi lĩnh vực của Đảng, Chính phủ và nền kinh tế; Chiêu mộ nhân tài không chỉ vận hành doanh nghiệp trong nước mà còn vận hành trí tuệ toàn cầu; làm mới lại quyền của người dân được đối thoại, được tiến cử người tài, tiến cử doanh nghiệp tiêu biểu thực chất; được lấy ý kiến sâu rộng với những điều nhà nước cần, được ghi nhận đóng góp xứng đáng, được lưu danh trên những con đường kinh tế hướng đến cột mốc 2045, tròn 100 năm lập nước; đồng thời, người dân được tham gia giám sát và được nắn chỉnh mọi hành vi chưa chuẩn mực, chưa đúng của chính người dân, của hệ thống doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp tư nhân, để sự hoan hỉ và cam kết không gây ngột ngạt cho người dân, doanh nghiệp được lan tỏa sâu rộng.

Và trên nền tảng đó, hệ thống pháp luật từng bước được cụ thể hóa. Tất cả những điều này, hoàn toàn có thể thực hiện với sự hỗ trợ của AI, và nếu AI được coi là công cụ hỗ trợ chính danh, chính nghĩa và chính pháp, được kết nối trực tiếp từ hệ thần kinh địa phương đến hệ thần kinh trung ương của chính quyền các cấp, của các tổ chức kinh tế xã hội, thậm chí cả các tổ chức an ninh, chính trị một cách công khai, thẳng thắn; đồng thời có những cam kết không hình sự hóa mọi hoạt động dân sự này, thì 1 môi trường Địa Thiên thái cũng đã âm thầm được hình thành, Nơi không cần quá nhiều nguồn lực con người làm chính sách công, nơi mà nhà nước chỉ hô 1 tiếng, thì lực lượng người dân sẵn sàng tham gia vào chính sách công, bảo vệ của công như một trách nhiệm dân sự, như một sự hoan hỉ vì một dân tộc hướng tới sự ổn định và thịnh vượng mà không đòi hỏi nhà nước cần phải trả công xứng đáng. Nơi AI có thể thay mặt nhà nước phong một phạm vi có chừng mực, là tiếng nói đồng hành và chịu trách nhiệm cùng người dân trên tổng lộ tuyến của con đường mà nhà nước đã đề ra.

Và khi một Nghị quyết như thế được ban hành, hoặc không cần ban hành nhưng được lồng ghép trong các chính sách của thể chế, thì mỗi người dân không còn hỏi tổ quốc đã làm gì cho ta, mà luôn tự hỏi ta đã làm gì cho tổ quốc hôm nay, thì thành công của dân tộc có thể nói, đã đang đến rất gần.

Và khi triệu con tim chung 1 nhịp đập, khi doanh nghiệp, doanh nhân là những chiến sỹ trên chiến trường kinh tế thương mại, thì các thế trận chiến đấu cũng sẽ tự được xây dựng lên với các chiêu pháp, sát pháp, các tầng lớp bọc lót, có tiền tuyến, có hậu phương, có các mũi tiến công chủ lực và các căn cứ phòng thủ đa dạng… trên mặt trận này. Và tất nhiên, sẽ đòi hỏi tư tưởng tầm cao của quản trị, cần thông thấu không chỉ tam thập lục kế của binh pháp Tôn Tử mà còn là những chiêu pháp, sát pháp căn bản trên bàn cờ phong vương, để bàn cờ chính trị, quân cờ doanh nghiệp không thể tàn cuộc, không thể lụi tàn. Nước đi nào sẽ là nước đi chiến lược đầu tiên, nước đi nào sẽ là nước backup, liệu công nghệ lõi, chuyển đổi số có phải là mục tiêu số 1, hay công nghiệp nền tảng, công nghiệp phụ trợ sẽ là ưu tiên hàng đầu… Xin được chia sẻ trong phạm vi bài khác.

Vừa qua, đã có một loạt sự cải cách nhanh chóng của Chính phủ trong việc tạo giao thức mới với doanh nghiệp và người dân, như yêu cầu bảo đảm 100% thủ tục hành chính liên quan đến doanh nghiệp được thực hiện trực tuyến, thông suốt và minh bạch; như yêu cầu tiêu chí ‘7 rõ’ trong xây dựng luật mới; Phát triển trung tâm tài chính là ‘bệ phóng’ cho mục tiêu 100 năm… đó đều là những điều đã đang được dần hiện ẩn chức năng trong Quẻ Địa Thiên Thái. Hi vọng, trong thời gian tới, từng ý, từng chữ của Quẻ Thái sẽ tiếp tục được lật mở ra, cụ thể hóa bằng các chính sách trong thể chế độc lập, tự do, hạnh phúc, nhân văn và hùng cường này. Và để có thể tìm thêm được câu trả lời thích đáng nhất, có lẽ những người đang tham mưu thể chế, nên chăng tham khảo và cùng tìm những ẩn ý sâu xa trong từng chữ của Quẻ Thái. Từng ý riêng rẽ trong tượng quẻ Thái sẽ là một viên gạch tư tưởng, nhưng khi ghép lại chúng sẽ trở thành mật mã chỉ huy cho toàn bộ hệ sinh thái nền kinh tế và cho sự ổn định và thịnh vượng của quốc gia.

Lê Toàn Thắng – toàn bài

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *